Truyện Kiếp Này Là Hận, Kiếp Sau Lại Yêu_bóng đá tây ban nha đêm nay
时间:2025-03-29 22:16:57 出处:Nhà cái uy tín阅读(143)
Nha Trang,ệnKiếpNàyLàHậnKiếpSauLạiYêbóng đá tây ban nha đêm nay mùa hè năm 2018.
Trời đang tối dần, những tia nắng hiếm hoi còn sót lại lúc ban chiều cũng lụi tàn. Bên ngoài trời đang mưa, cơn mưa đầu mùa đến bất chợt, đang tuôn xối xả.
Gió mang theo hơi nước thổi vào lạnh ngắt, xuyên qua kẽ hở bên trên khung cửa sổ được đóng kín.
Bên ngoài gió đang gào thét, đập liên hồi vào khung cửa sổ khép chặt. Bên trong phòng trọ nhỏ chỉ vỏn vẹn mười sáu mét vuông, nội tâm Huỳnh Minh Tuệ cũng đang thét gào dữ dội.
Trong không gian nhỏ đến ngột thở, trời tối đen như hũ nút, hai bóng người đang ngồi trên chiếc giường gỗ chìm hẳn vào bóng tối.
Không thể nhìn rõ mặt của họ nhưng nếu có ai đó đi ngang căn phòng lúc này thì có thể cảm nhận được không khí nóng bức bên trong, mặc kệ bên ngoài gió mưa đang to dần, lạnh buốt.
Một giọng nói của một người con gái vang lên đầy vẻ tức giận, hoà lẫn vào tiếng nấc nghẹn vang vọng khắp căn phòng của một cô gái khác. Không khí càng thêm phần ngột ngạt, khó thở:
“Lâm Ân Tú, là do chị có lỗi với tôi, chị biến tôi thành người như thế này, cả đời này chị phải nợ tôi. Tôi đau một chị phải đau gấp mười. Chị gây ra những gì cho tôi, tôi bắt chị phải trả lại hết cho bằng hết.”
Giọng nói đau khổ, phẫn uất, hòa lẫn trong nước mắt. Đấm mạnh tay vào tường, máu lập tức rỉ ra xung quanh vết thương. Khóe miệng nhếch lên ra vẻ châm chọc. Giọng nói Huỳnh Minh Tuệ chìm dần vào màn mưa bên ngoài rồi tắt hẳn.
Người con gái mặt mày trắng bệt đang ngồi bên cạnh, vẻ mặt cam chịu, rưng rưng nước mắt. Hai tay ôm chặt lấy cơ thể mà nấc nghẹn, im lặng không nói gì.
Minh Tuệ tiếp tục gằn giọng giận dữ, dường như không có ý định buông tha cho Ân Tú:
“Chị khóc làm gì? Sao chị không nói gì hả? Lúc chị sung sướng với con khốn đó, thì chị có nghĩ đến tôi không, lúc chị và nó làm chuyện đốn mạt đó, chị và nó có im lặng thế này không?”
Bên ngoài mưa càng dữ dội hơn, càng ngày càng rơi nặng hạt làm xiên xẹo làn gió, cây cối đu đưa theo, sấm chớp liên hồi trên bầu trời đen kịt.
"Đùng!"
Lại một tiếng sấm nổ lớn vang lên, nhưng cũng không át nổi tiếng hét của Minh Tuệ trong phòng lúc này:
“Tôi yêu chị nhiều như thế, tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao vậy hả? Cả đời này tôi sẽ bám theo chị. Tôi sẽ không chia tay chị đâu. Chị có chết tôi cũng đi theo. Là chị nợ tôi - Lâm Ân Tú.”
Trời đang tối dần, những tia nắng hiếm hoi còn sót lại lúc ban chiều cũng lụi tàn. Bên ngoài trời đang mưa, cơn mưa đầu mùa đến bất chợt, đang tuôn xối xả.
Gió mang theo hơi nước thổi vào lạnh ngắt, xuyên qua kẽ hở bên trên khung cửa sổ được đóng kín.
Bên ngoài gió đang gào thét, đập liên hồi vào khung cửa sổ khép chặt. Bên trong phòng trọ nhỏ chỉ vỏn vẹn mười sáu mét vuông, nội tâm Huỳnh Minh Tuệ cũng đang thét gào dữ dội.
Trong không gian nhỏ đến ngột thở, trời tối đen như hũ nút, hai bóng người đang ngồi trên chiếc giường gỗ chìm hẳn vào bóng tối.
Không thể nhìn rõ mặt của họ nhưng nếu có ai đó đi ngang căn phòng lúc này thì có thể cảm nhận được không khí nóng bức bên trong, mặc kệ bên ngoài gió mưa đang to dần, lạnh buốt.
Một giọng nói của một người con gái vang lên đầy vẻ tức giận, hoà lẫn vào tiếng nấc nghẹn vang vọng khắp căn phòng của một cô gái khác. Không khí càng thêm phần ngột ngạt, khó thở:
“Lâm Ân Tú, là do chị có lỗi với tôi, chị biến tôi thành người như thế này, cả đời này chị phải nợ tôi. Tôi đau một chị phải đau gấp mười. Chị gây ra những gì cho tôi, tôi bắt chị phải trả lại hết cho bằng hết.”
Giọng nói đau khổ, phẫn uất, hòa lẫn trong nước mắt. Đấm mạnh tay vào tường, máu lập tức rỉ ra xung quanh vết thương. Khóe miệng nhếch lên ra vẻ châm chọc. Giọng nói Huỳnh Minh Tuệ chìm dần vào màn mưa bên ngoài rồi tắt hẳn.
Người con gái mặt mày trắng bệt đang ngồi bên cạnh, vẻ mặt cam chịu, rưng rưng nước mắt. Hai tay ôm chặt lấy cơ thể mà nấc nghẹn, im lặng không nói gì.
Minh Tuệ tiếp tục gằn giọng giận dữ, dường như không có ý định buông tha cho Ân Tú:
“Chị khóc làm gì? Sao chị không nói gì hả? Lúc chị sung sướng với con khốn đó, thì chị có nghĩ đến tôi không, lúc chị và nó làm chuyện đốn mạt đó, chị và nó có im lặng thế này không?”
Bên ngoài mưa càng dữ dội hơn, càng ngày càng rơi nặng hạt làm xiên xẹo làn gió, cây cối đu đưa theo, sấm chớp liên hồi trên bầu trời đen kịt.
"Đùng!"
Lại một tiếng sấm nổ lớn vang lên, nhưng cũng không át nổi tiếng hét của Minh Tuệ trong phòng lúc này:
“Tôi yêu chị nhiều như thế, tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao vậy hả? Cả đời này tôi sẽ bám theo chị. Tôi sẽ không chia tay chị đâu. Chị có chết tôi cũng đi theo. Là chị nợ tôi - Lâm Ân Tú.”
分享到:
上一篇:Khán giả Cần Thơ ‘cháy’ hết mình với FWD Music Tour
下一篇:Quân đội Trung Quốc ‘báo động cao’ sau khi chiến hạm Mỹ đi qua eo biển Đài Loan
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Thua đau U18 Campuchia, HLV Hoàng Anh Tuấn từ chức
- Hàng loạt tỉnh thành vào cuộc rà soát việc tăng giá bất động sản
- Bảng giá đất mới tại TPHCM: 4 trường hợp cần xem xét thu tiền hợp lý
- Nga lần đầu trở thành nhà xuất khẩu khí đốt lớn nhất sang châu Âu sau 2 năm
- Kyoto 5 tạo cơn sốt mới cho thị trường xứ Thanh
- Vingroup, VPBank và nhiều "ông lớn" ký biên bản ghi nhớ đầu tư vào Long An
- 2 huyện ven Hà Nội sắp đấu giá gần 80 lô đất, khởi điểm từ 3,8 triệu/m2
- Chung cư hạ nhiệt, người mua phàn nàn "sao giá chưa giảm"
- Toyota, Hyundai, Thaco chạy đua: Ai đang 'nắm' thị trường Việt Nam?