- Cô giáo Vương Thị Thùy cười mà nước mắt cứ rơi: “Mình mất dây thần kinhxấu hổ từ lâu rồi. Đồng nát,ôgiáonhặtrácnuôichồngbịbệgladbach đấu với augsburg lau nhà, ô sin làm gì kiếm được đồng tiềnlương thiện nuôi chồng bị bệnh ung thư tôi làm hết...”.