您的当前位置:首页 >Thể thao >Bị chửi 'ngu' vì chăm con không theo ý mẹ chồng_tỷ số trực tuyến 7m cn 正文

Bị chửi 'ngu' vì chăm con không theo ý mẹ chồng_tỷ số trực tuyến 7m cn

时间:2025-04-07 22:45:58 来源:网络整理编辑:Thể thao

核心提示

Tin thể thao 24H Bị chửi 'ngu' vì chăm con không theo ý mẹ chồng_tỷ số trực tuyến 7m cn

- Đọc bài viết Mẹ chồng "ngứa mắt" nhìn con dâu chăm cháu , tôi lại thấy chạnh lòng khi nghĩ về câu chuyện của mình. Chỉ vì lên tiếng không đồng ý với kiểu chăm cháu của mẹ chồng mà bà nhảy dựnglên rồi chửi xa xả vào mặt tôi là “đồ ngu không biết gì còn cãi láo mất dạy”.

Lấy chồng rồi sinh con, tôi chỉ nghĩ tới ngày hạnh phúc được đón sinh linh bébỏng chào đời chứ đâu nghĩ được rằng bao nhiêu rắc rối cũng từ đó mà ra. Nghĩlại mới thấy mình thật ngu dại, hồi mới cưới nhau xong có điều kiện ra ở riêngthì cả vợ cả chồng đều không thích. Lại quyết tâm ở chung với bố mẹ chồng vìnghĩ thương ông bà lủi thủi, ở để còn sinh cháu cho ông bà đỡ cô quạnh tuổi già.

Nhớ lại lúc mang thai, ngoài chồng bên cạnh chăm sóc thì bố mẹ chồng khôngmột ai ngó ngàng hỏi han tới đứa bé trong bụng. Nghĩ lại mà thấy tủi thân ghêgớm. Ấy vậy mà lúc hẳn hoi một đứa bé bằng xương bằng thịt nhìn thấy được thì cảông cả bà đều vồ vập lấy như cục vàng của riêng mình. Trước đây việc ai người ấylàm không soi xét gì tới nhau thì nay tôi bị mẹ chồng giám sát việc chăm con nhưchủ nhà giám sát người đẻ thuê hay osin chăm cháu. Bức xúc thật chẳng để đâu chohết.

{keywords}
Ảnh minh họa (nguồn hupages.com)

Con mình dứt ruột đẻ ra, nó có làm sao thì mình khổ chứ ai khổ thay mình.Chẳng phải các cụ vẫn có câu “con dại cái mang” đó sao. Đằng này việc gì mẹchồng cũng xía vào, thử hỏi ai chịu được? Hồi cu Bin nhà tôi mới được có 3tháng, bà đã bảo đi nghiền bột cho nó ăn. Mình giải thích là cháu nó còn bé, hệtiêu hóa chưa hoàn thiện vả lại sữa mẹ không thiếu thì việc ăn dặm cứ từ từ. Thếlà mẹ chồng nhảy tưng tưng lên kêu con dâu có học mà dốt nát, không biết chămcon. Cho nó ăn bột sớm thì nó mới cứng cáp được. Đi đâu ông bà cũng kêu con dâuxấu sữa nên thằng bé còm nhom đã thế lại không thương con, không cho con ăn.

Đến lúc đi làm để con ở nhà cho ông bà trông mà thật sự không yên tâm chútnào. Định thuê giúp việc thì mẹ chồng chửi cho “mày xem tao chết rồi hay liệtgiường liệt chiếu mà phải thuê người?”. Bức xúc kể với chồng mong sự an ủi thìbị mắng xơi xơi “Người ta mong có ông bà trông con giúp chẳng có, lại muốn thuêngười ngoài. Có mà điên”. Thế là hết chỗ cho tinh thần bấu víu.

Đi làm mà trong lòng cứ thấp thỏm không yên, dù đã dặn dò ông bà kỹ càng.Quyết định về đột xuất một hôm để xem tình hình con ra sao. Vừa tới đầu ngõ đãthấy ông bế cháu đi rong, bà cầm bát cơm theo sau miệng nhai móm mém rồi nhè ramớm vào miệng cháu. Sốc toàn tập “Thằng bé mới có năm tháng mà ông bà cho ăn cơmnhá?” - tôi gào lên. Ban đầu ông bà cũng ngại ngại nhưng vì bị con dâu gào lênlàm mất thể diện. Vậy là bà nhảy dựng lên, oang oang với hàng xóm là tôi làm mẹkhốn nạn, tham ăn, không cho con ăn để nuôi cái thân béo mầm.

Đến nước này thì tôi không nhịn được nữa. “Ba máu sáu cơn” nổi lên tôi quyếtlàm một trận tam bành rồi tới đâu thì tới. Tôi nói thẳng với ông bà là từ nay“con tôi tôi chăm, không khiến ông bà động vào”. Bà thẳng tay cho tôi cái tátrồi chửi “cái loại đã ngu không biết gì còn cãi láo, mất dạy. Mày muốn con màymày chăm thì chỉ có nước cút đi chỗ khác mà ở”.

Tối chồng tôi về, bà khóc lóc kể chuyện tôi hỗn láo đánh chửi bố mẹ chồng.Biết trước điều đó nên tôi đã khăn gói về nhà ngoại trước. Chồng gọi điện mắngchửi tôi rồi nói đừng có quay về. Giờ thì chẳng chồng thì đừng, tôi không cần aichăm con tôi hết. Ở một mình hóa lại hay, chả phải ngộp thở như sống cùng giađình chồng, đặc biệt là mẹ chồng. Giờ tôi thuê người giúp việc trông con, và tấtnhiên tôi hoàn toàn “bấm nút” được họ.

Kết lại là chả có mẹ chồng con dâu nào không mâu thuẫn trong việc chăm mộtđứa trẻ. Chỉ có điều có nói ra hay không thôi. Và nếu muốn mối quan hệ ấy “lặngsóng” thì một trong hai người, mẹ chồng hoặc con dâu phải giả câm giả điếc. Hoặcnhư mẹ chồng tôi nói muốn chăm con theo ý mình thì “cút đi chỗ khác mà ở”.

Thông cảm, hiểu cho nhau ư? Không bao giờ. Con tôi dứt ruột đẻ ra chẳng ai cóquyền bảo tôi phải thế nọ, phải thế kia. Tôi không giả câm giả điếc được nên tôichọn cách thứ hai. Đừng ai nghĩ đến việc “cải tạo” cái tư tưởng thuộc thành phầnsiêu bảo thủ của các ông bà!

Độc giả Như Nguyễn

Bạn nghĩ gì về câu chuyện này? Mọi ý kiến, chia sẻ xin gửi theo mẫu phản hồi dưới đây hoặc email [email protected]! Trân trọng cảm ơn!