 Em mang màu phượng đỏ ra đi! Anh tha thẩn dọc hè phố nhỏ Nơi kỉ niệm của mối tình sinh nữ Xác ve còn bám ở thân cây.
Con đường phượng đỏ đêm nay Mây lãng du bay trời xanh vô định Những cánh hoa rung trong hoài niệm Nghe lòng thổn thức đâu đây!
Phượng đã cháy lên một thời Nửa tóc bạc rồi,đườngphượngđỏtrực tiếp 3s.net nửa mái xanh phơ phất Tới một ngày chúng cũng tàn úa hết Ta sẽ thành ông bà, em ơi!
Con đường tình đẫm giọt sương rơi Gió vẫn xạc xào vi vút thổi Giá hồi ấy chúng mình lấy nhau sinh năm đẻ bảy Thì đâu còn phượng để anh ru?
Em đã mang màu phượng ấy ra đi !
Phạm Ngọc Thái
|