您现在的位置是:Nhà cái uy tín >>正文
Truyện Bên Trái Có Cậu (Ánh Trăng Vẫn Luôn Đợi Người)_kết quả bóng đá hạng nhất nhật bản
Nhà cái uy tín61人已围观
简介"Ồ, chương trình 'Hát cùng tôi” cơ á? Nghe có vẻ vui ha.” Vĩnh Hiên nhận tờ rơi, nhoẻn miệng cười. " ...
"Ồ,ệnBênTráiCóCậuÁnhTrăngVẫnLuônĐợiNgườkết quả bóng đá hạng nhất nhật bản chương trình 'Hát cùng tôi” cơ á? Nghe có vẻ vui ha.” Vĩnh Hiên nhận tờ rơi, nhoẻn miệng cười.
"Cảm ơn.”
Vĩnh Hiên còn định muốn nói gì đó nữa, ở đằng sau đã truyền đến giọng nói thúc giục, thiếu nhẫn nại. Người con gái nhuộm tóc bạch kim, mặc áo ống đen cùng quần baggy túi hộp, cổ đeo vòng Choker. Mặc dù cô nàng đeo khẩu trang y tế che kín gương mặt, nhưng nhìn cách ăn mặc lẫn khí chất bên ngoài, có thể mơ hồ đoán được ngoại hình rất đỗi xinh đẹp và phá cách.
"Ừm, tạm biệt D…à nhầm Brown nhé.”
Sau đó Hiên nhanh chóng trở về chỗ chị họ, nghe chị ấy mắng mỏ.
"Mày đấy, đang đi dạo tự dưng đòi qua chỗ này. Còn lấy thêm hai tờ rơi gì đây?”
"Rảnh rỗi muốn làm người tốt à? Giả tạo điên đi được.”
"Hì hì.”
Hiên cười hì hì, ngoan ngoãn theo sau chị họ đi dạo một vòng trên quảng trường thành phố A. Lát sau, bọn họ tổ chức tiết mục thả bồ câu để cho khách du lịch có thể cho chúng ăn. Đàn chim bồ câu chao lượn trên bức tượng biểu tượng của thành phố, chúng vỗ đôi cánh trắng muốt, rộn rịp bay tung.
Mà bên này, người chị họ yêu quý của Hiên đang đóng cọc ở quán cafe đối diện, mở macbook chỉnh sửa hình ảnh trên máy. Mặc cho Vĩnh Hiên vòi vĩnh, lôi kéo cô nàng đi qua đó, cô ấy vẫn nhất quyết không chịu đi qua đó cho chim ăn.
"Haiz, ngồi xuống vẽ tranh với tao chứ qua đó làm gì? Không sợ bị chim bồ câu ị lên đầu à?”
"Đi mà chị, qua đó với em cho vui.”
"Không, ông sếp dí tao đến nơi rồi làm gì có thời gian rảnh mà qua đó chứ.”
"Vậy em qua đó nha.”
"Thích thì qua đi, không ai cản.”
Vĩnh Hiên cười trừ, đẩy cửa kính bước ra bên ngoài.
Theo thói quen, cô nhìn sang bên phải phát hiện ra gấu Brown đã rời đi từ khi nào, cô rũ mắt, không có ý định sẽ đi tìm.
Đàn chim bồ câu trắng bay lượn trên bầu trời xanh biêng biếc, rồi lại đập cánh sà xuống tạo nên một màu sắc trắng xóa phủ kín sân quảng trường thành phố. Chúng cúi đầu ăn mẩu vụn bánh mì rơi vãi, thi thoảng vài chim bồ câu sà và đậu lên cánh tay người nào cho chúng ăn.
Mặc trên người chiếc váy màu trắng tinh, họa tiết đơn giản. Hiên cầm một bao thóc, bốc một nắm thả xuống, lập tức năm con bồ câu gần đó bay sang. Chúng mổ thóc lia lịa như sợ rằng sẽ có con khác cuỗm mất. Một ngày, có biết bao nhiêu người đến đây đi dạo, mỗi lần như thế có biết bao vị khách cho ăn nhưng dường như vẫn chưa đủ đối với đám chim bồ câu này. Đúng là háu ăn quá mức!
Tách.
Đang chuyên tâm cho chim bồ câu ăn. Bỗng, giọng nói ồm ồm vang lên cùng tiếng bước chân lại gần, làm Hiên giật nảy người.
"Dọa cháu sợ rồi!”
Vĩnh Hiên nhìn chiếc máy ảnh Canon đeo trên cổ của người đàn ông. Di dời tầm mắt lên phía trên là gương mặt ngoài năm mươi tuổi, đầu đội mũ lưỡi trai bạc màu.
"Lúc nãy, thấy bố cục phong cảnh cháu cho chim bồ ăn nhìn đẹp quá nên mới cầm máy ảnh tự ý chụp hình.”
"Không sao đâu ạ.”
"Cháu muốn xem không?”
"Có ạ.”
Phía trên là bầu trời xanh cùng những áng mây trắng trôi bồng bềnh như những viên kẹo bông gòn. Phía dưới là sắc trắng phủ rợp cả quảng trường làm cho khung cảnh trở nên thanh bình, hiền hòa. Hình ảnh thiếu nữ đội nón bành ngồi thấp xuống cho chim ăn, rồi bỗng nhiên bật cười tươi khi một vài chim bồ câu đột nhiên vỗ cánh bay lên khi có luồng gió thổi đến, cô nàng giữ mũ mỉm cười ngước nhìn đàn chim chao liệng quanh mình.
Xinh đẹp đến mức làm người đối diện động lòng.
"Cảm ơn.”
Vĩnh Hiên còn định muốn nói gì đó nữa, ở đằng sau đã truyền đến giọng nói thúc giục, thiếu nhẫn nại. Người con gái nhuộm tóc bạch kim, mặc áo ống đen cùng quần baggy túi hộp, cổ đeo vòng Choker. Mặc dù cô nàng đeo khẩu trang y tế che kín gương mặt, nhưng nhìn cách ăn mặc lẫn khí chất bên ngoài, có thể mơ hồ đoán được ngoại hình rất đỗi xinh đẹp và phá cách.
"Ừm, tạm biệt D…à nhầm Brown nhé.”
Sau đó Hiên nhanh chóng trở về chỗ chị họ, nghe chị ấy mắng mỏ.
"Mày đấy, đang đi dạo tự dưng đòi qua chỗ này. Còn lấy thêm hai tờ rơi gì đây?”
"Rảnh rỗi muốn làm người tốt à? Giả tạo điên đi được.”
"Hì hì.”
Hiên cười hì hì, ngoan ngoãn theo sau chị họ đi dạo một vòng trên quảng trường thành phố A. Lát sau, bọn họ tổ chức tiết mục thả bồ câu để cho khách du lịch có thể cho chúng ăn. Đàn chim bồ câu chao lượn trên bức tượng biểu tượng của thành phố, chúng vỗ đôi cánh trắng muốt, rộn rịp bay tung.
Mà bên này, người chị họ yêu quý của Hiên đang đóng cọc ở quán cafe đối diện, mở macbook chỉnh sửa hình ảnh trên máy. Mặc cho Vĩnh Hiên vòi vĩnh, lôi kéo cô nàng đi qua đó, cô ấy vẫn nhất quyết không chịu đi qua đó cho chim ăn.
"Haiz, ngồi xuống vẽ tranh với tao chứ qua đó làm gì? Không sợ bị chim bồ câu ị lên đầu à?”
"Đi mà chị, qua đó với em cho vui.”
"Không, ông sếp dí tao đến nơi rồi làm gì có thời gian rảnh mà qua đó chứ.”
"Vậy em qua đó nha.”
"Thích thì qua đi, không ai cản.”
Vĩnh Hiên cười trừ, đẩy cửa kính bước ra bên ngoài.
Theo thói quen, cô nhìn sang bên phải phát hiện ra gấu Brown đã rời đi từ khi nào, cô rũ mắt, không có ý định sẽ đi tìm.
Đàn chim bồ câu trắng bay lượn trên bầu trời xanh biêng biếc, rồi lại đập cánh sà xuống tạo nên một màu sắc trắng xóa phủ kín sân quảng trường thành phố. Chúng cúi đầu ăn mẩu vụn bánh mì rơi vãi, thi thoảng vài chim bồ câu sà và đậu lên cánh tay người nào cho chúng ăn.
Mặc trên người chiếc váy màu trắng tinh, họa tiết đơn giản. Hiên cầm một bao thóc, bốc một nắm thả xuống, lập tức năm con bồ câu gần đó bay sang. Chúng mổ thóc lia lịa như sợ rằng sẽ có con khác cuỗm mất. Một ngày, có biết bao nhiêu người đến đây đi dạo, mỗi lần như thế có biết bao vị khách cho ăn nhưng dường như vẫn chưa đủ đối với đám chim bồ câu này. Đúng là háu ăn quá mức!
Tách.
Đang chuyên tâm cho chim bồ câu ăn. Bỗng, giọng nói ồm ồm vang lên cùng tiếng bước chân lại gần, làm Hiên giật nảy người.
"Dọa cháu sợ rồi!”
Vĩnh Hiên nhìn chiếc máy ảnh Canon đeo trên cổ của người đàn ông. Di dời tầm mắt lên phía trên là gương mặt ngoài năm mươi tuổi, đầu đội mũ lưỡi trai bạc màu.
"Lúc nãy, thấy bố cục phong cảnh cháu cho chim bồ ăn nhìn đẹp quá nên mới cầm máy ảnh tự ý chụp hình.”
"Không sao đâu ạ.”
"Cháu muốn xem không?”
"Có ạ.”
Phía trên là bầu trời xanh cùng những áng mây trắng trôi bồng bềnh như những viên kẹo bông gòn. Phía dưới là sắc trắng phủ rợp cả quảng trường làm cho khung cảnh trở nên thanh bình, hiền hòa. Hình ảnh thiếu nữ đội nón bành ngồi thấp xuống cho chim ăn, rồi bỗng nhiên bật cười tươi khi một vài chim bồ câu đột nhiên vỗ cánh bay lên khi có luồng gió thổi đến, cô nàng giữ mũ mỉm cười ngước nhìn đàn chim chao liệng quanh mình.
Xinh đẹp đến mức làm người đối diện động lòng.
Tags:
转载:欢迎各位朋友分享到网络,但转载请说明文章出处“X88Bet”。http://user.rgbet01.com/html/5f399882.html
相关文章
Bắt 5 cựu lãnh đạo ngành thép trong vụ Thép Thái Nguyên
Nhà cái uy tínCơ quan Cảnh sát điều tra, Bộ Công an (C03) đang khẩn trương điều tra xác minh 4 vụ việc có dấu hiệu ...
阅读更多Sancho trở lại sân tập MU sau khi gác lại bất đồng với Ten Hag
Nhà cái uy tínTrực tiếp bóng đá Tây Ban Nha vs Anh: Rực lửa chung kết EURO 2024Trực tiếp bóng đá Tây Ban Nha vs An ...
阅读更多David Beckham và dàn sao cú ăn 3 năm 1999 của MU đổ bộ thảm đỏ
Nhà cái uy tínBộ phim có tựa đề “99” do Công ty truyền thông của ‘ông chủ’ Inter Miami– David Beckham, kết hợp cùn ...
阅读更多
热门文章
- Xuân Mai Complex mở bán đợt 2, giá chỉ từ 800 triệu
- Soi kèo phạt góc Newcastle vs Leicester City, 02h00 ngày 23/5
- Ai có thể làm phó tướng giúp Joe Biden đánh bại ông Trump?
- Taekwondo Việt Nam cử 5 võ sĩ dự Asiad 19
- 38 đại lý chiến lược chính thức phân phối thành phố dưỡng lành La Pura
- Mỹ triển khai máy bay ném bom tấn công các cơ sở ngầm của Houthi