Cô bé tiếp tục thét to:“Lão già này bắt tôi, lão già này bắt tôi”. Người đàn ông sững lại, ngỡ ngàng.Cô gái giật nhanh tay, thoát khỏi sự kìm kẹp, chạy thẳng đến bên một chàng thanhniên tay phì phèo điếu thuốc, đang ngồi trên chiếc xe Dyland chờ sẵn. Trước khi trèo lên xe, côbé quay lại, sẵng giọng: “Đừng bao giờ hi vọng có ngày tôi trở về căn nhà ráchnát đó”, rồi chiếc xe lao vút đi, bỏ lại người đàn ông nhìn theo bất động, chỉmấp máy môi không thành tiếng. Khi tôi lại gần hỏi chuyện,bác Nam thổn thức: “Nó chê nhà tôi nghèo không có đủ tiền cho nó ăn tiêu, nókhông muốn bạn bè biết tôi chỉ chuyên đi làm thuê, mẹ nó bán rau ở chợ. Nó bỏ đitheo thằng thanh niên đó, nhất định không chịu về nhà, nó nói không muốn sốngnghèo khổ thêm nữa…”. Gọicha là… xe ôm Dù hàng ngày hai bác phảivất vả sớm tối, từ bán rau, nấu cơm thuê, đi xe ôm đến bán ngô rong, nhưng Mai(tên cô con gái) vẫn có quần áo đẹp trưng diện, điện thoại xịn để dùng.
|