Con đáp ứng thuốc Bé Huỳnh Thanh Tùng (5 tuổi ở trọ tại 363/10/9 KP 4 đường Ấp Mới, P Bình TRị Đông A, quận Bình Tân) bị bệnh bướu nguyên bào thần kinh đang rất cần tiền chữa bệnh.
Hơn một năm qua, gia đình anh Huỳnh Văn Chánh và chị Nguyên Thị Huỳnh Như đã phải chạy đôn, chạy đáo vay mượn ngược xuôi để chữa bệnh cho con. Thậm chí, hai vợ chồng phải bỏ quê Trà Vinh lên TP.HCM thuê nhà làm mướn chữa bệnh cho con. Cách đây 1 năm, gia đình phát hiện bé Tùng bị sốt liên tục, đau ngực uống thuốc hoài không hết. Sau ít ngày tự điều trị ở nhà, bé không những không bớt mà càng yếu đi, thậm chí không thể tự đi được. Quá lo lắng, anh Chánh, chị Như đưa con đến bệnh viện điều trị 3 ngày. Tại đây kết luận bé bị bệnh u nguyên bào thần kinh của các bác sĩ khiến gia đình chết lặng. Để có thể tiếp tục theo dõi, bé được chuyển qua BV Ung Bướu TP.HCM. Sau hơn một năm cùng con sống ở bệnh viện, gia đình anh Chánh và chị Như đã lâm vào cảnh khó khăn kiệt quệ. Bé Tùng hiện đang đáp ứng với thuốc điều trị nhưng ngặt nỗi gia đình chị Như gần như không còn khả năng đáp ứng tiền chữa bệnh Cha mẹ nghèo khóc ròng nhìn con bệnh Dù hai vợ chồng anh Chánh và chị Như mới chỉ có một đứa con duy nhất nhưng do công việc thu nhập thấp, chữa bệnh cho con lâu dài nên họ gặp khó khăn. Lúc trước, khi bé Tùng còn khỏe mạnh, hai vợ chồng làm ở quê cuộc sống cũng chỉ đủ ăn nhưng không vắng tiếng cười. Từ ngày con bệnh, cả hai vợ chồng không thể đi làm thường xuyên, buộc phải thay phiên nhau nghỉ làm chăm sóc con cái. Kinh tế trong nhà cũng vì thế mà trở nên khánh kiệt.
Để kiếm thêm tiền cho con chữa bệnh, vợ chồng anh Chánh rời quê hương lên TP. Hồ Chí Minh làm ăn, cũng tiện cho mỗi lần bé được “nghỉ phép” về nhà. Anh Chánh đi phụ hồ, chị Như chăm con ở bệnh viện. Vào những lúc con ở nhà, chị cũng gắng kiếm việc gì đó để làm thêm. Cuộc sống xa nhà, cộng thêm tính cách thật thà chân chất của người lao động, anh Chánh, chị Như gặp vô vàn khó khăn. Tiền nhà, tiền ăn, tiền sinh hoạt phí cứ chồng chất, đồng lương còm cõi của anh Chánh không đủ để chữa bệnh cho con. “Vợ chồng chúng tôi chuyển lên ở trọ là tiện cho cháu đi về đỡ mất tiền xe. Nhưng mà lên đây cũng áp lực đủ thứ, một mình chồng phải lo đủ thứ tiền. Lúc con được về em cũng tranh thủ làm thêm nhưng cũng chẳng được bao nhiêu. Giờ thật sự chúng em bế tắc, người nhà hai bên cũng khó khăn, chỉ giúp được chút đỉnh thời gian đầu. Lúc nào cũng hỏi hết chỗ nọ đến chỗ kia vay tiền mà cũng không được”, chị Như tấm tức khóc. Đức Toàn
|