Tôi vừa mắc phải một sai lầm. Đó là sai lầm không thể tha thứ và cũng không hay hớm gì khi kể ra ngoài. Thế nhưng,útyếulòngtôiđãngoạitìnhvàsậpbẫylừacủagãhàngxósoi kèo trận hàn quốc hôm nay sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định viết lên đây. Tôi hy vọng sẽ không có ai đi phải vết xe đổ này. ![]() Tôi năm nay 32 tuổi, có chồng và 1 con gái. Chồng tôi do đặc thù công việc nên thường xuyên vắng nhà. Mỗi tháng anh chỉ ở nhà vài ngày. Mọi việc trong gia đình từ chăm sóc, dạy dỗ con cái đến sơn sửa, thay thế đồ đạc đều do một tay tôi làm. Tôi đã cố nhắc nhở bản thân phải giấu thật kỹ cảm xúc tội lỗi kia. Thế nhưng, khi tôi càng cố gắng giữ mình thì anh lại càng tấn công tôi mạnh mẽ. Anh quan tâm tôi từ bữa ăn sáng, rót vào tai tôi không biết bao nhiêu lời ngọt ngào - những thứ mà tôi chưa bao giờ nhận được từ chồng. Thế là, tôi đã ngã vào vòng tay anh. Tôi còn nhớ hôm ấy, anh cầm tiền và nói, khi nào bán đất được lãi, anh sẽ chia cho tôi một nửa. Vì vậy, tôi càng hạnh phúc biết bao. Nhưng niềm hạnh phúc ấy ngắn chẳng tày gang. Một buổi sáng thức dậy, tôi phát hiện anh đã dọn khỏi khu trọ, cắt đứt mọi liên lạc với tôi. Lúc ấy, tôi như chết đứng. Cảm giác đau đớn đến tột độ nhưng không thể gào lên khóc, càng không thể nói với bất cứ ai khiến tôi như phát điên. Thậm chí đến bây giờ, hơn nửa tháng đã trôi qua, tôi vẫn chưa thực sự bình tĩnh lại. Tôi thấy vừa cay đắng vừa sợ hãi. Cay đắng vì mình đã ngu muội để mất hết cả tiền và tình. Rồi ngày mai, ngày mốt tôi biết ăn nói thế nào với chồng tôi đây. Tôi thật sự giận bản thân mình quá. Độc giả giấu tên ![]() Ngồi cửa đợi người yêu khám thai, nghe bác sĩ hỏi tôi rụng rời chân tayĐối với tôi, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ đợi ngày rước nàng về dinh thế nhưng sự thật hôm đi khám thai làm tôi muốn thay đổi mọi quyết định. |