Truyện Rể Nghèo Thành Tỷ Phú_ketqua bong đa
发布时间:2025-03-11 10:00:26 作者:玩站小弟
我要评论

Tin thể thao 24H Truyện Rể Nghèo Thành Tỷ Phú_ketqua bong đa。
Lâm Hàn gật gù,ệnRểNghèoThànhTỷPhúketqua bong đa không nói gì thêm, anh chẳng cần lãng phí tâm tư gì với loại người như thế này.
Có điều câu nói của Lý Vĩnh Phú lại nhắc nhở anh, đã đến lúc đổi một căn nhà khác rồi.
Buổi tối lúc đang dùng bữa, điện thoại của Dương Lệ đột nhiên reo lên, cô nhìn thử thì hóa ra là Chu Nhã Thiến gọi đến.
“Chu Nhã Thiến chẳng phải đang dùng bữa với Lý Vĩnh Phú sao, lúc này lại gọi điện thoại đến làm gì?”, Dương Lệ ngờ vực nhấc máy.
“Lệ, cứu tớ!”
Giọng nói gấp rút của Chu Nhã Thiến truyền qua điện thoại.
“Hả?”, mặt Dương Lệ biến sắc: “Sao thế, Nhã Thiến?”
Một phút sau, Dương Lệ ngắt máy, nét mặt trở nên khó coi.
“Có chuyện gì thế vợ?”, Lâm Hàn hỏi.
“Nhã Thiến với Lý Vĩnh Phú bị người ta bắt cóc rồi”, Dương Lệ đáp.
“Bắt cóc?”
Lâm Hàn ngơ ra, vừa nãy hai người này còn đang khoe tình cảm dưới lầu, đây mới được bao lâu mà đã bị bắt cóc rồi?
“Người bắt cóc hình như là một nhân vật đáng sợ của thành phố Đông Hải, thế lực rất lớn”, Dương Lệ nghi ngờ nói:
“Người bên đó nói, trong vòng ba giờ cần một triệu tệ, nếu không tối nay sẽ ném hai người bọn họ xuống sông Trường Giang làm mồi cho cá. Tuy rằng Nhã Thiến có tiền, nhưng đều là tài sản cố định, không thể nào lấy ra một triệu tệ trong vòng ba tiếng được!”
“Lý Vĩnh Phú có tiền, bảo anh ta tìm bố mình đưa tiền là được rồi”, Lâm Hàn nói: “Hơn nữa, Chu Nhã Thiến bị bắt cóc, cô ấy gọi điện cho em làm gì?”
Lâm Hàn chẳng có thiện cảm với Chu Nhã Thiến mấy, hơn nữa bên cạnh cô ta còn có cậu nhà giàu Lý Vĩnh Phú kia, Chu Nhã Thiến không kiếm ra được một triệu tệ, chẳng lẽ Lý Vĩnh Phú cũng không kiếm ra được?
“Không biết, Nhã Thiến bảo em lấy một triệu tệ trong tài khoản công ty dùng trước đã, đợi cứu được họ ra thì sẽ bù lỗ hổng đó sau”, Dương Lệ nói tiếp:
“Đây là dùng tiền của công, nếu là ngày trước, công ty tài chính Thiên Hải còn là của Nhã Thiến, em còn có thể dùng được, nhưng bây giờ công ty tài chính Thiên Hải đã là công ty con thuộc sở hữu của quỹ đầu tư Nhân Phàm, nếu em tự ý dùng tiền của công, sẽ phạm pháp đấy! Tiền này không phải là tiền của Nhã Thiến!”
Dương Lệ khó xử vô cùng.
Từ khi công ty tài chính Thiên Hải bị thu mua, chức vụ của Dương Lệ ở công ty nhảy liền hai cấp.
Từ một kế toán bình thường, Dương Lệ đã thăng chức lên đến nhân viên tài vụ, chắc qua mấy năm nữa là có thể lên đến giám đốc tài vụ.
Đến chính cô cũng không hiểu tại sao cấp trên của công ty quỹ đầu tư Nhân Phàm lại coi trọng cô như vậy.
Dương Lệ rất có hy vọng vào tương lai.
Nếu dùng tiền của công bị phát hiện, nhẹ thì bị đuổi, tiền đồ mất hết, nặng thì ngồi tù, tóm lại hậu quả rất nghiêm trọng.
Nhưng bên phía Chu Nhã Thiến, là bạn thân mấy năm, không thể thấy chết mà không cứu được!
Dương Lệ do dự một chút, cắn răng nói:
“Chồng này, nói thế nào thì em cũng nhất định phải cứu Nhã Thiến, cho dù bình thường cô ấy nói chuyện có chút cay nghiệt, nhưng thực ra trong lòng vẫn lương thiện lắm, em không thể chống mắt nhìn cô ấy rơi vào nguy hiểm được”.
Cô lấy chìa khóa xe, đi ra khỏi nhà:
“Trong két sắt của công ty còn có hai triệu tệ tiền mặt, bây giờ em đi lấy tiền, anh cứ ăn đi đã. Chỉ là lần này dùng tiền công, chắc chắn sẽ bị cấp trên của Nhân Phàm phát hiện, đến lúc đó công việc chắc là sẽ mất rồi, thôi, cứu người quan trọng!”
Có điều câu nói của Lý Vĩnh Phú lại nhắc nhở anh, đã đến lúc đổi một căn nhà khác rồi.
Buổi tối lúc đang dùng bữa, điện thoại của Dương Lệ đột nhiên reo lên, cô nhìn thử thì hóa ra là Chu Nhã Thiến gọi đến.
“Chu Nhã Thiến chẳng phải đang dùng bữa với Lý Vĩnh Phú sao, lúc này lại gọi điện thoại đến làm gì?”, Dương Lệ ngờ vực nhấc máy.
“Lệ, cứu tớ!”
Giọng nói gấp rút của Chu Nhã Thiến truyền qua điện thoại.
“Hả?”, mặt Dương Lệ biến sắc: “Sao thế, Nhã Thiến?”
Một phút sau, Dương Lệ ngắt máy, nét mặt trở nên khó coi.
“Có chuyện gì thế vợ?”, Lâm Hàn hỏi.
“Nhã Thiến với Lý Vĩnh Phú bị người ta bắt cóc rồi”, Dương Lệ đáp.
“Bắt cóc?”
Lâm Hàn ngơ ra, vừa nãy hai người này còn đang khoe tình cảm dưới lầu, đây mới được bao lâu mà đã bị bắt cóc rồi?
“Người bắt cóc hình như là một nhân vật đáng sợ của thành phố Đông Hải, thế lực rất lớn”, Dương Lệ nghi ngờ nói:
“Người bên đó nói, trong vòng ba giờ cần một triệu tệ, nếu không tối nay sẽ ném hai người bọn họ xuống sông Trường Giang làm mồi cho cá. Tuy rằng Nhã Thiến có tiền, nhưng đều là tài sản cố định, không thể nào lấy ra một triệu tệ trong vòng ba tiếng được!”
“Lý Vĩnh Phú có tiền, bảo anh ta tìm bố mình đưa tiền là được rồi”, Lâm Hàn nói: “Hơn nữa, Chu Nhã Thiến bị bắt cóc, cô ấy gọi điện cho em làm gì?”
Lâm Hàn chẳng có thiện cảm với Chu Nhã Thiến mấy, hơn nữa bên cạnh cô ta còn có cậu nhà giàu Lý Vĩnh Phú kia, Chu Nhã Thiến không kiếm ra được một triệu tệ, chẳng lẽ Lý Vĩnh Phú cũng không kiếm ra được?
“Không biết, Nhã Thiến bảo em lấy một triệu tệ trong tài khoản công ty dùng trước đã, đợi cứu được họ ra thì sẽ bù lỗ hổng đó sau”, Dương Lệ nói tiếp:
“Đây là dùng tiền của công, nếu là ngày trước, công ty tài chính Thiên Hải còn là của Nhã Thiến, em còn có thể dùng được, nhưng bây giờ công ty tài chính Thiên Hải đã là công ty con thuộc sở hữu của quỹ đầu tư Nhân Phàm, nếu em tự ý dùng tiền của công, sẽ phạm pháp đấy! Tiền này không phải là tiền của Nhã Thiến!”
Dương Lệ khó xử vô cùng.
Từ khi công ty tài chính Thiên Hải bị thu mua, chức vụ của Dương Lệ ở công ty nhảy liền hai cấp.
Từ một kế toán bình thường, Dương Lệ đã thăng chức lên đến nhân viên tài vụ, chắc qua mấy năm nữa là có thể lên đến giám đốc tài vụ.
Đến chính cô cũng không hiểu tại sao cấp trên của công ty quỹ đầu tư Nhân Phàm lại coi trọng cô như vậy.
Dương Lệ rất có hy vọng vào tương lai.
Nếu dùng tiền của công bị phát hiện, nhẹ thì bị đuổi, tiền đồ mất hết, nặng thì ngồi tù, tóm lại hậu quả rất nghiêm trọng.
Nhưng bên phía Chu Nhã Thiến, là bạn thân mấy năm, không thể thấy chết mà không cứu được!
Dương Lệ do dự một chút, cắn răng nói:
“Chồng này, nói thế nào thì em cũng nhất định phải cứu Nhã Thiến, cho dù bình thường cô ấy nói chuyện có chút cay nghiệt, nhưng thực ra trong lòng vẫn lương thiện lắm, em không thể chống mắt nhìn cô ấy rơi vào nguy hiểm được”.
Cô lấy chìa khóa xe, đi ra khỏi nhà:
“Trong két sắt của công ty còn có hai triệu tệ tiền mặt, bây giờ em đi lấy tiền, anh cứ ăn đi đã. Chỉ là lần này dùng tiền công, chắc chắn sẽ bị cấp trên của Nhân Phàm phát hiện, đến lúc đó công việc chắc là sẽ mất rồi, thôi, cứu người quan trọng!”
相关文章
Dàn siêu mẫu đỉnh nhất thế giới hội ngộ tại New York
Không hẹn mà gặp MIRANDA KERR, KARLIE KLOSS, ADRIANA LIMA, ALESSANDRA AMBRÓSIO, KAROLINA KURKOVA cùn2025-03-11Đây là giấy khen hay thiệp mừng
-Lời toà soạn:VietNamNet vừa nhận được bài viết của một thầy giáo tiểu học, nêu câu chuyện về một lo2025-03-11Nam bệnh nhân 32 tuổi bị điện giật khi đi câu cá
Theo Trung tâm cấp cứu 115 Hùng Vương, Tuyên Quang, trường hợp này l&agrav2025-03-11Rò rỉ hình ảnh từ camera giám sát, hệ lụy khôn lường
“Group 18+ thì nhiều lắm, nhất là từ khi camera thông minh trở thànhxu hướngnhà nào cũng2025-03-11Đỗ Hùng Dũng, Tuấn Anh nói gì trước trận Hà Nội vs HAGL?
Video Hùng Dũng và Tuấn Anh trả lời phỏng vấn trước trận đấu:Cuộc đọ sức giữa Hà Nội vs HAGL ở vòng2025-03-1190% bài thi môn Ngữ văn ở TP.HCM đạt điểm từ trung bình trở lên
Ông Nguyễn Văn Hiếu, Phó giám đốc Sở GD - ĐT TP.HCM, cho hay tới chiều nay (ngày 4/7) đã chấm xong m2025-03-11
最新评论