您现在的位置是:X88Bet > La liga
Truyện Quy Hồn Tục_kết quả bóng đá ngoại hạng anh
X88Bet2025-04-25 19:58:21【La liga】4人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Quy Hồn Tục_kết quả bóng đá ngoại hạng anh
Cuối tháng 5.
Du Thanh Vi nằm trên ghế dưới bóng mát của cây liễu trong sân,ệnQuyHồnTụkết quả bóng đá ngoại hạng anh hưởng thụ sự thanh nhàn sau giờ Ngọ.
Cơn gió cuối xuân đầu hạ mang đến sự thoải mái, nhẹ nhàng phất động cành dương liễu.
Lộ Vô Quy đang ngồi pha trà bên bàn trà gỗ được chạm khắc tỉ mỉ, có chút thất thần. Ánh nắng xuyên thấu cành liễu chiếu xuống người Lộ Vô Quy, xuyên qua người cô rọi xuống mặt đất, lộ ra mấy phần vừa như thật vừa như ảo, phảng phất như cô vốn không thuộc về thế giới này, nhưng vì nguyên nhân nào đó mà phải ở lại nơi đây.
Hành trình về thôn Liễu Bình, nàng mang theo Lộ Vô Quy đi tìm về hồn của cô, nhưng lại làm mất đi Lộ Vô Quy mệnh. Nàng cho nổ Càn Khôn Âm Dương Cục ở thôn Liễu Bình, bày xuống phong thủy cục mới, chôn cất ông nội và cha của nàng, chôn cất Hứa lão gia tử, chôn tro cốt của Lộ Vô Quy, xây mộ cho bản thân.
Đã trải qua sinh tử biệt ly hợp hoan, mới biết có thể còn sống để bảo vệ một phần bình yên là cỡ nào khó khăn và tốt đẹp. Có thể tắm nắng, uống tách trà xanh thơm ngát, nhìn mây trời tản mác, tận hưởng nửa ngày rảnh rỗi, thật sự là một loại hưởng thụ quý hiếm.
Nửa năm qua Du gia luân phiên gặp chuyện, Sở sự vụ phong thủy mất đi khối biển hiệu sống là ông nàng, lại thêm thiếu hụt nhân sự, rất nhiều khách hàng lớn đều ngừng hợp tác, chuyện làm ăn xuống dốc không phanh, có thể nói là một mảnh thảm đạm.
Có điều nghề phong thủy cùng những nghề khác không giống nhau, giống như buôn bán đồ cổ vậy, có thể nói là "Ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm."
Không có khách tới cửa, Du Thanh Vi mừng rỡ ở nhà nhàn rỗi đọc sách, uống chút trà, tu tập bản lĩnh phong thủy cùng luyện một ít công phu.
Dụng cụ pha trà, khay đựng trà chạm khắc gỗ trong phòng khách đều được dời đến trong sân, chỉ cần không gió to mưa lớn, tránh đi canh giờ giữa trưa dương khí mãnh liệt nhất, nàng liền mang theo Lộ Vô Quy đến trong sân uống trà đọc sách.
Có xe dừng ở ngoài cổng, kèn xe vang lên, một lúc sau chuông cửa cũng reo vang. Cô bé tên Lý Tiểu Thất khoảng mười bảy mười tám tuổi được dì Tiền giới thiệu tới giúp đỡ việc nhà vội vã từ trong nhà đi ra mở cổng: "Xin hỏi ngài tìm ai ạ?"
Thanh âm một người phụ nữ từ ngoài cổng vang lên: " Tìm Du Thanh Vi."
Du Thanh Vi nhận ra giọng nói, biết là Yến Thính Vũ đến, nàng nói: "Tiểu Thất, mời Yến tiểu thư vào đi, rồi vào nhà lấy thêm một cái ghế ra."
Lý Tiểu Thất dạ một tiếng, quay đầu liền đi lấy ghế.
Du Thanh Vi khóe miệng giật giật, tâm nói: "Ít nhất cũng phải mở cửa ra trước a." Nàng liếc mắt nhìn Lộ Vô Quy, phát hiện cái cô bé mới tới này so với tiểu muộn ngốc còn ngốc hơn. Nàng cũng không tiện thất lễ, chính mình đứng dậy đi mở cổng lớn, đón vị khách kia lái xe vào sân.
Người phụ nữ ngoài cổng tiện thể chọc ghẹo: " Tiểu bảo mẫu nhà em thực sự là số dzách." Chiếc Porsche mui trần tiến vào trong sân dừng ở bãi đỗ xe. Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi mang kính râm từ trên xe bước xuống, đi đến bên người Du Thanh Vi đưa cho nàng một tấm thiệp mời màu vàng rồi nói: "Lão gia ngài đây là muốn lên núi ở ẩn hay là về hưu a? Trở về cũng mười ngày, mà cửa lớn không ra cửa trong không bước, chỉ còn kém đóng cửa từ chối tiếp khách thôi."
Du Thanh Vi mỉm cười, nhận lấy thiệp mời từ Yến Thính Vũ rồi mời nàng ngồi xuống uống trà.
Lý Tiểu Thất mang cái ghế xếp màu trắng dành để đi biển ra, đặt cạnh bàn trà bằng gỗ được chạm khắc tỉ mỉ.
Yến Thính Vũ nhìn bàn trà gỗ được chạm khắc tinh tế mang màu sắc cổ điển, ghế uống trà cùng bộ, nhìn bộ xích đu giả cổ xinh đẹp rồi nhìn lại cái ghế xếp dành để ngồi ngoài bãi biển rõ ràng mới vừa được lôi từ trong nhà kho ra, nhịn không được mà hỏi một câu: "Em gái, em không cảm thấy cái phong cách này hơi bị lạc quẻ sao?"
Lý Tiểu Thất đem cái ghế xếp đặt ngang hàng với bộ xích đu giả cổ, đáp lại một câu: "Đều là ghế nằm mà, em vừa dọn từ nhà kho ra đấy."
Khóe miệng Du Thanh Vi nhếch lên, cười khẽ một tiếng: "Chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế này của chị thiệt khó chiều a." Nàng kêu Lý Tiểu Thất đem cái ghế xếp cất vào kho, lấy ra ghế gỗ uống trà đồng bộ với bàn trà.
Tiểu cô nương vừa tức vừa thở phì phò đem cất cái ghế xếp, lại ì ạch vác ghế gỗ cồng kềnh ra sân.
Du Thanh Vi nằm trên ghế dưới bóng mát của cây liễu trong sân,ệnQuyHồnTụkết quả bóng đá ngoại hạng anh hưởng thụ sự thanh nhàn sau giờ Ngọ.
Cơn gió cuối xuân đầu hạ mang đến sự thoải mái, nhẹ nhàng phất động cành dương liễu.
Lộ Vô Quy đang ngồi pha trà bên bàn trà gỗ được chạm khắc tỉ mỉ, có chút thất thần. Ánh nắng xuyên thấu cành liễu chiếu xuống người Lộ Vô Quy, xuyên qua người cô rọi xuống mặt đất, lộ ra mấy phần vừa như thật vừa như ảo, phảng phất như cô vốn không thuộc về thế giới này, nhưng vì nguyên nhân nào đó mà phải ở lại nơi đây.
Hành trình về thôn Liễu Bình, nàng mang theo Lộ Vô Quy đi tìm về hồn của cô, nhưng lại làm mất đi Lộ Vô Quy mệnh. Nàng cho nổ Càn Khôn Âm Dương Cục ở thôn Liễu Bình, bày xuống phong thủy cục mới, chôn cất ông nội và cha của nàng, chôn cất Hứa lão gia tử, chôn tro cốt của Lộ Vô Quy, xây mộ cho bản thân.
Đã trải qua sinh tử biệt ly hợp hoan, mới biết có thể còn sống để bảo vệ một phần bình yên là cỡ nào khó khăn và tốt đẹp. Có thể tắm nắng, uống tách trà xanh thơm ngát, nhìn mây trời tản mác, tận hưởng nửa ngày rảnh rỗi, thật sự là một loại hưởng thụ quý hiếm.
Nửa năm qua Du gia luân phiên gặp chuyện, Sở sự vụ phong thủy mất đi khối biển hiệu sống là ông nàng, lại thêm thiếu hụt nhân sự, rất nhiều khách hàng lớn đều ngừng hợp tác, chuyện làm ăn xuống dốc không phanh, có thể nói là một mảnh thảm đạm.
Có điều nghề phong thủy cùng những nghề khác không giống nhau, giống như buôn bán đồ cổ vậy, có thể nói là "Ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm."
Không có khách tới cửa, Du Thanh Vi mừng rỡ ở nhà nhàn rỗi đọc sách, uống chút trà, tu tập bản lĩnh phong thủy cùng luyện một ít công phu.
Dụng cụ pha trà, khay đựng trà chạm khắc gỗ trong phòng khách đều được dời đến trong sân, chỉ cần không gió to mưa lớn, tránh đi canh giờ giữa trưa dương khí mãnh liệt nhất, nàng liền mang theo Lộ Vô Quy đến trong sân uống trà đọc sách.
Có xe dừng ở ngoài cổng, kèn xe vang lên, một lúc sau chuông cửa cũng reo vang. Cô bé tên Lý Tiểu Thất khoảng mười bảy mười tám tuổi được dì Tiền giới thiệu tới giúp đỡ việc nhà vội vã từ trong nhà đi ra mở cổng: "Xin hỏi ngài tìm ai ạ?"
Thanh âm một người phụ nữ từ ngoài cổng vang lên: " Tìm Du Thanh Vi."
Du Thanh Vi nhận ra giọng nói, biết là Yến Thính Vũ đến, nàng nói: "Tiểu Thất, mời Yến tiểu thư vào đi, rồi vào nhà lấy thêm một cái ghế ra."
Lý Tiểu Thất dạ một tiếng, quay đầu liền đi lấy ghế.
Du Thanh Vi khóe miệng giật giật, tâm nói: "Ít nhất cũng phải mở cửa ra trước a." Nàng liếc mắt nhìn Lộ Vô Quy, phát hiện cái cô bé mới tới này so với tiểu muộn ngốc còn ngốc hơn. Nàng cũng không tiện thất lễ, chính mình đứng dậy đi mở cổng lớn, đón vị khách kia lái xe vào sân.
Người phụ nữ ngoài cổng tiện thể chọc ghẹo: " Tiểu bảo mẫu nhà em thực sự là số dzách." Chiếc Porsche mui trần tiến vào trong sân dừng ở bãi đỗ xe. Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi mang kính râm từ trên xe bước xuống, đi đến bên người Du Thanh Vi đưa cho nàng một tấm thiệp mời màu vàng rồi nói: "Lão gia ngài đây là muốn lên núi ở ẩn hay là về hưu a? Trở về cũng mười ngày, mà cửa lớn không ra cửa trong không bước, chỉ còn kém đóng cửa từ chối tiếp khách thôi."
Du Thanh Vi mỉm cười, nhận lấy thiệp mời từ Yến Thính Vũ rồi mời nàng ngồi xuống uống trà.
Lý Tiểu Thất mang cái ghế xếp màu trắng dành để đi biển ra, đặt cạnh bàn trà bằng gỗ được chạm khắc tỉ mỉ.
Yến Thính Vũ nhìn bàn trà gỗ được chạm khắc tinh tế mang màu sắc cổ điển, ghế uống trà cùng bộ, nhìn bộ xích đu giả cổ xinh đẹp rồi nhìn lại cái ghế xếp dành để ngồi ngoài bãi biển rõ ràng mới vừa được lôi từ trong nhà kho ra, nhịn không được mà hỏi một câu: "Em gái, em không cảm thấy cái phong cách này hơi bị lạc quẻ sao?"
Lý Tiểu Thất đem cái ghế xếp đặt ngang hàng với bộ xích đu giả cổ, đáp lại một câu: "Đều là ghế nằm mà, em vừa dọn từ nhà kho ra đấy."
Khóe miệng Du Thanh Vi nhếch lên, cười khẽ một tiếng: "Chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế này của chị thiệt khó chiều a." Nàng kêu Lý Tiểu Thất đem cái ghế xếp cất vào kho, lấy ra ghế gỗ uống trà đồng bộ với bàn trà.
Tiểu cô nương vừa tức vừa thở phì phò đem cất cái ghế xếp, lại ì ạch vác ghế gỗ cồng kềnh ra sân.
很赞哦!(533)
相关文章
- Soi kèo góc Crystal Palace vs Bournemouth, 21h00 ngày 19/4
- Tin bóng đá sáng 17
- Ronaldo trở lại MU,có thể chiến Messi đến Man City
- KDI Education nhận chứng nhận thẩm định Khung chương trình Giáo dục STEM
- 8 điều vợ tỷ phú Mark Zuckerberg khiến chồng mê mệt
- Thạc sĩ Oxford gây tranh cãi vì khoe thành tích học tập
- Bảng xếp hạng V League 2022 vòng 24
- Cấu trúc đề thi đánh giá năng lực của Bộ Công an năm 2022
- Hàng chục người dân nghèo Tây Ninh 'sập bẫy' tín dụng đen
- Link xem trực tiếp U23 Việt Nam vs U23 Uzbekistan, 19h30 ngày 7/8
热门文章
站长推荐
Cậu bé khiến bác sỹ bật cười vì cố 'chống lại' thuốc mê
Sự thật chuyện Liverpool vung tiền chiêu mộ Thiago
Tin bóng đá tối 2
Mohamed Salah khó nghĩ: Tình với Liverpool hay tiền Saudi Arabia?
Bắt 5 cựu lãnh đạo ngành thép trong vụ Thép Thái Nguyên
Kết quả U23 Nhật Bản 1
Liverpool mất trụ cột hết mùa vì chấn thương nghiêm trọng
Real Madrid trả MU 80 triệu euro, quyết lấy Pogba