您现在的位置是:X88Bet > Thể thao
Truyện Cám Dỗ Ngọt Ngào_m7 bóng đá
X88Bet2025-03-16 11:15:38【Thể thao】8人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Cám Dỗ Ngọt Ngào_m7 bóng đá
Đường Đường ngồi trên sofa,ệnCámDỗNgọtNgàm7 bóng đá nhìn cái chén sứ màu trắng trong tay mình.
Cái chén được rửa bằng baking soda, bóng loáng như mới. Trên mặt nước trà có hai mảnh lá trà màu vàng nhạt đang trôi bồng bềnh, đây là loại trà Long Tỉnh Minh Tiền mới được mang tới sáng nay, nhàn nhạt để uống.
Đường Đường uống thử một ngụm nhỏ, nước trà trôi vào cổ họng, mới đầu thì hơi đắng, sau đó chuyển thành vị ngọt. Cô uống hồng trà quen rồi, lần đầu tiên nếm thử loại trà xanh như thế này. So với vị thơm ngầm của hồng trà Kỳ Môn, mùi thơm mát của Long Tỉnh khiến người ta yêu thích hơn, như mùi cỏ thoang thoảng sau một cơn mưa mùa xuân, khiến người ta say mê.
Đường Đường hít sâu một hơi, vị ngọt vẫn còn vương trong miệng, thì ra cái gọi là "dùng nước miếng để giải khát" là như thế này.
"Sao hả?"
Cậu Thái Dương ngồi đối diện hỏi cô: "Đường Đường, cháu thấy trà này thế nào?"
Đường Đường nở nụ cười, cặp mắt và lông mày cong lên như vầng trăng khuyết: "Ngon lắm ạ, cháu rất thích hương vị của nó."
Thái Dương cười: "Cháu thích là tốt rồi, lần sau tới Hàng Châu, cậu sẽ mua cho cháu tiếp."
Đường Chử - bố của Đường Đường, cùng với bà Đường đều không có tâm trạng thưởng thức trà. Bà Đường liên tục nhìn đồng hồ, không nhịn được hỏi Thái Dương: "A Dương, rốt cuộc cậu hẹn bác sĩ kia vào lúc mấy giờ thế?"
Thái Dương đặt chén trà xuống, an ủi: "Chị và anh rể đừng sốt ruột, nghe nói là ảnh hưởng bởi thời tiết nên chuyến bay bị delay, chờ thêm lát nữa đi."
Bà Đường nhíu mày: "Sắp chín giờ rồi đó!"
Đường Chử vỗ nhẹ vào tay của vợ mình, nói: "Được rồi, bà đừng lo lắng nữa, máy bay bị delay cũng là chuyện ngoài ý muốn, kiên nhẫn chờ thêm một lát nữa đi."
Bà Đường nhìn em trai Thái Dương với vẻ bất mẫn, nói: "Rốt cuộc bác sĩ mà cậu giới thiệu có ổn không vậy? Tới một chuyến mà đã tốn mấy trăm ngàn rồi! Không phải nhà chúng ta không trả nổi số tiền ấy, vì chữa bệnh cho Đường Đường, chúng ta cũng đã tiêu không ít tiền, tới đủ mọi bệnh viện lớn, mời đủ mọi chuyên gia, nhưng nhiều năm như thế, chân của Đường Đường vẫn không khỏi được."
Thái Dương không tán thành, bĩu môi nói: "Chị, không phải em khoác lác, bác sỹ Phó này không phải cứ có tiền là mời được đâu. Lần này em may mắn, gặp được quý nhân ở Hàng Châu, qua giới thiệu nên mới mời được đấy.
Người ta là lão trung y hành nghề mấy chục năm rồi, không biết đã chữa khỏi bao nhiêu bệnh nhân, số người tới nhà xin người ta khám bệnh cho có thế xếp hàng tới tận đường cái. Chị tưởng là mời được vị bác sĩ này dễ lắm à?
Nếu không phải vì Đường Đường nhà chúng ta, còn lâu em mới nhọc lòng như thế."
Đường Đường mỉm cười ngọt ngào, nói: "Cháu biết cậu tốt với Đường Đường mà, cháu cảm ơn cậu."
Thái Dương cũng nở nụ cười, nói: "Cảm ơn gì cơ chứ, điều quan trọng nhất là Đường Đường phải mau chóng khỏi bệnh, đúng không?"
Đường Đường âm thầm thờ dài một hơi, cô cũng muốn lắm chứ!
Mấy năm qua, vì chữa bệnh cho cô, không biết bố mẹ cô đã dẫn cô tới bao nhiêu bệnh viện, khám bao nhiêu bác sĩ, tốn bao nhiêu tiền. Cô đã tiêm không ít, cũng uống rất nhiều thuốc, nhưng chân vẫn không cải thiện, không hề có một cảm giác nào, không biết đã ngồi trên xe lăn bao năm rồi.
Lần nào cô cũng ôm hi vọng đi, sau đó thất vọng trở về. Cho tới giờ, cô không dám hi vọng nữa rồi, chỉ sợ hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
Kính coong! Kính coong!
Chuông của vang lên, người giúp việc rảo bước đi mở cửa.
Người đầu tiên bước vào là con trai của Thái Dương, em họ của Đường Đường - Thái Vũ. Hai tay cậu xách hai cái va li, vào nhà thì đặt va li xuống, nói: "Bác Sỹ Phó, tới rồi, vào nhà ngồi đi."
"Bác sĩ Phó tới rồi!"
Cái chén được rửa bằng baking soda, bóng loáng như mới. Trên mặt nước trà có hai mảnh lá trà màu vàng nhạt đang trôi bồng bềnh, đây là loại trà Long Tỉnh Minh Tiền mới được mang tới sáng nay, nhàn nhạt để uống.
Đường Đường uống thử một ngụm nhỏ, nước trà trôi vào cổ họng, mới đầu thì hơi đắng, sau đó chuyển thành vị ngọt. Cô uống hồng trà quen rồi, lần đầu tiên nếm thử loại trà xanh như thế này. So với vị thơm ngầm của hồng trà Kỳ Môn, mùi thơm mát của Long Tỉnh khiến người ta yêu thích hơn, như mùi cỏ thoang thoảng sau một cơn mưa mùa xuân, khiến người ta say mê.
Đường Đường hít sâu một hơi, vị ngọt vẫn còn vương trong miệng, thì ra cái gọi là "dùng nước miếng để giải khát" là như thế này.
"Sao hả?"
Cậu Thái Dương ngồi đối diện hỏi cô: "Đường Đường, cháu thấy trà này thế nào?"
Đường Đường nở nụ cười, cặp mắt và lông mày cong lên như vầng trăng khuyết: "Ngon lắm ạ, cháu rất thích hương vị của nó."
Thái Dương cười: "Cháu thích là tốt rồi, lần sau tới Hàng Châu, cậu sẽ mua cho cháu tiếp."
Đường Chử - bố của Đường Đường, cùng với bà Đường đều không có tâm trạng thưởng thức trà. Bà Đường liên tục nhìn đồng hồ, không nhịn được hỏi Thái Dương: "A Dương, rốt cuộc cậu hẹn bác sĩ kia vào lúc mấy giờ thế?"
Thái Dương đặt chén trà xuống, an ủi: "Chị và anh rể đừng sốt ruột, nghe nói là ảnh hưởng bởi thời tiết nên chuyến bay bị delay, chờ thêm lát nữa đi."
Bà Đường nhíu mày: "Sắp chín giờ rồi đó!"
Đường Chử vỗ nhẹ vào tay của vợ mình, nói: "Được rồi, bà đừng lo lắng nữa, máy bay bị delay cũng là chuyện ngoài ý muốn, kiên nhẫn chờ thêm một lát nữa đi."
Bà Đường nhìn em trai Thái Dương với vẻ bất mẫn, nói: "Rốt cuộc bác sĩ mà cậu giới thiệu có ổn không vậy? Tới một chuyến mà đã tốn mấy trăm ngàn rồi! Không phải nhà chúng ta không trả nổi số tiền ấy, vì chữa bệnh cho Đường Đường, chúng ta cũng đã tiêu không ít tiền, tới đủ mọi bệnh viện lớn, mời đủ mọi chuyên gia, nhưng nhiều năm như thế, chân của Đường Đường vẫn không khỏi được."
Thái Dương không tán thành, bĩu môi nói: "Chị, không phải em khoác lác, bác sỹ Phó này không phải cứ có tiền là mời được đâu. Lần này em may mắn, gặp được quý nhân ở Hàng Châu, qua giới thiệu nên mới mời được đấy.
Người ta là lão trung y hành nghề mấy chục năm rồi, không biết đã chữa khỏi bao nhiêu bệnh nhân, số người tới nhà xin người ta khám bệnh cho có thế xếp hàng tới tận đường cái. Chị tưởng là mời được vị bác sĩ này dễ lắm à?
Nếu không phải vì Đường Đường nhà chúng ta, còn lâu em mới nhọc lòng như thế."
Đường Đường mỉm cười ngọt ngào, nói: "Cháu biết cậu tốt với Đường Đường mà, cháu cảm ơn cậu."
Thái Dương cũng nở nụ cười, nói: "Cảm ơn gì cơ chứ, điều quan trọng nhất là Đường Đường phải mau chóng khỏi bệnh, đúng không?"
Đường Đường âm thầm thờ dài một hơi, cô cũng muốn lắm chứ!
Mấy năm qua, vì chữa bệnh cho cô, không biết bố mẹ cô đã dẫn cô tới bao nhiêu bệnh viện, khám bao nhiêu bác sĩ, tốn bao nhiêu tiền. Cô đã tiêm không ít, cũng uống rất nhiều thuốc, nhưng chân vẫn không cải thiện, không hề có một cảm giác nào, không biết đã ngồi trên xe lăn bao năm rồi.
Lần nào cô cũng ôm hi vọng đi, sau đó thất vọng trở về. Cho tới giờ, cô không dám hi vọng nữa rồi, chỉ sợ hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
Kính coong! Kính coong!
Chuông của vang lên, người giúp việc rảo bước đi mở cửa.
Người đầu tiên bước vào là con trai của Thái Dương, em họ của Đường Đường - Thái Vũ. Hai tay cậu xách hai cái va li, vào nhà thì đặt va li xuống, nói: "Bác Sỹ Phó, tới rồi, vào nhà ngồi đi."
"Bác sĩ Phó tới rồi!"
很赞哦!(1974)
相关文章
- Tin mới: Kẻ sát nhân bị bắt khi về giỗ cha sau 15 năm lẩn trốn
- Kết quả bóng đá Iran 4
- Juventus hủy hợp đồng, Paul Pogba mất nghiệp vì doping
- Kết quả bóng đá UAE 3
- Tin nóng: Gia hạn điều tra vụ bé gái 8 tuổi 'tố' gã hàng xóm xâm hại
- Dậy thì sớm khiến nhiều bé trai 1
- Tình hình sức khỏe nữ bác sĩ gặp tai nạn kính đổ vào người tại The Coffee House
- Những ôtô cũ nên mua dù đã sử dụng 5 năm
- Cháu gái bất ngờ tố cáo chị dâu ngoại tình
- Chevrolet Traiblazer rẻ hơn Toyota Fortuner: Chọn SUV Mỹ hay Nhật?
热门文章
站长推荐
Kết quả Vòng loại World Cup 2022 hôm nay ngày 15/10/2021
Đi viện sau khi ăn gói bim bim mới mua
Khai trương hệ tri thức chuyển đổi số của Việt Nam vào cuối năm 2024
Thói quen ăn sáng kỳ lạ giúp kéo dài tuổi thọ
VNPT bị 'tuýt còi' vì giảm cước quá mức
Kết quả Lazio 1
Nam sinh lớp 8 ở Hà Nội bị đánh chấn thương sọ não đã tử vong
Lý do MU từ chối cơ hội ký Benzema